Nguyễn Du, tự Tố Như, hiệu Thanh Hiên, sinh năm Ất Dậu (1765). Quê làng Tiên Điền, huyện Nghi Xuân (Hà Tĩnh). Tạ thế vào năm Canh Thìn (1820), dưới triều vua Minh Mạng năm thứ 1. Ông đã để lại cho dân tộc Việt Nam và cho nhân loại trước tác bất hủ: Truyện Kiều.
Truyện Kiều của Nguyễn Du là thi phẩm duy nhất tạo ra loại hình văn hóa Kiều, được chuyển thể ra nhiều loại hình dân ca diễn xướng nhất và tồn tại trong lòng người dân lâu nhất. Trò Kiều đã neo đậu trong tâm hồn người dân Nghi Xuân (Hà Tĩnh) bấy nhiêu năm, song đời sống càng hiện đại bao nhiêu thì nhân dân càng khát khao phục dựng và gìn giữ loại hình nghệ thuật diễn xướng độc đáo này bấy nhiêu...
Ngày 22-11, UBND tỉnh Phú Thọ đã tổ chức họp báo thông báo kết quả bảo tồn di sản Hát Xoan sau 4 năm được UNESCO công nhận là di sản văn hóa phi vật thể cần bảo vệ khẩn cấp của nhân loại.
Ở Nghi Xuân, quê hương Nguyễn Du, còn truyền lại câu chuyện lý thú: Khi Truyện Kiều soạn xong, ai cũng muốn có một bản làm gia bảo, người ta đua nhau sao chép, nên ba năm liền, giấy ở tỉnh Nghệ rất khan hiếm.