Ngôi nhà cổ ở xã Tiêu Sơn (thị xã Từ Sơn) được xem là nhà thờ chi họ Nguyễn Tiên Điền tại Bắc Ninh; hiện nay còn lưu giữ được những hiện vật, tài liệu có giá trị lịch sử sâu sắc, tiêu biểu phản ánh “nối mạch cội nguồn” của gia tộc:
Bà ngoại tôi là một lão nông, mù chữ nhưng thuộc làu Truyện Kiều, Lục Vân Tiên cùng nhiều truyện Nôm khuyết danh. Mỗi khi dạy con cháu, bà hay vận dụng thơ, ca dao, tục ngữ. Vào những ngày chủ nhật thuở còn tiểu học, tôi “nịnh” bằng cách xoa bóp chân tay, đấm lưng cho ngoại, rồi nhờ bà đọc đi đọc lại từng câu thơ để tôi chép. Những quyển vở ghi chép ấy bây giờ tôi vẫn còn giữ gìn như báu vật. Ngọn lửa tình yêu thơ ca, văn chương trong tôi cũng nhen nhóm từ đó.
Nguyễn Du, tự Tố Như, hiệu Thanh Hiên, sinh năm Ất Dậu (1765). Quê làng Tiên Điền, huyện Nghi Xuân (Hà Tĩnh). Tạ thế vào năm Canh Thìn (1820), dưới triều vua Minh Mạng năm thứ 1. Ông đã để lại cho dân tộc Việt Nam và cho nhân loại trước tác bất hủ: Truyện Kiều.
Truyện Kiều của Nguyễn Du là thi phẩm duy nhất tạo ra loại hình văn hóa Kiều, được chuyển thể ra nhiều loại hình dân ca diễn xướng nhất và tồn tại trong lòng người dân lâu nhất. Trò Kiều đã neo đậu trong tâm hồn người dân Nghi Xuân (Hà Tĩnh) bấy nhiêu năm, song đời sống càng hiện đại bao nhiêu thì nhân dân càng khát khao phục dựng và gìn giữ loại hình nghệ thuật diễn xướng độc đáo này bấy nhiêu...